Chuyển đến nội dung chính

Viet Nam Explore Travel November 18, 2023

  NEW POSTS  Viet Nam  Explore  Travel   November 18, 2023  Steamed carp with bitter “miracle” leaves, customers will love it when they first see it November 18, 2023   0 The “noisy” beauty of Quy Nhon captivates tourists November 18, 2023   0 The dish made from scarab beetle larvae has become a specialty, many people praise it for its deliciousness November 18, 2023   0 48 hours in Cat Ba November 18, 2023   0 Dien Bien wild sunflower season is in full bloom, waiting for you to visit November 16, 2023   0 Invite each other to Phu Quoc’s Cloud Stream to bathe in the stream, camp, and live a very chill virtual life November 16, 2023   0 Collection of famous Cau Giay delicious restaurants that you must definitely visit November 16, 2023   0 The beautiful wild sunflower viewing spots in Dak Lak make the virtual life community crazy November 16, 2023   0 Lang Son Fairy Mountain – beautiful coordinates for a weekend picnic November 16, 2023   0 Growing woody plants, growing flowers just to

Từ một người không hoạt động từ thiện “chuyên nghiệp”

"Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy" và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn

Theo như những gì chị Hồng Hạnh tâm sự, trước kia, chị vốn không phải một người từ thiện “chuyên nghiệp” mà chỉ đôi khi vô tình đọc được những câu chuyện thương tâm thì chuyển khoản đóng góp chứ không nghĩ ngợi nhiều.

Từ trong suy nghĩ, chị vô cùng nể phục những cá nhân hay hội nhóm từ thiện “chuyên nghiệp” bởi: “Họ phải có một trái tim trắc ẩn, một sự uy tín nhất định để được mọi người tin tưởng, sự tổ chức tài tình để công việc được trôi chảy, và rất nhiều thời gian để follow được những hoạt động thiện nguyện của mình.”

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 1.

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 2.

Những phần quà nhỏ chị Hạnh cùng bạn bè gửi đến những người khó khăn

Nhưng rồi, suy nghĩ “không làm được như họ và cũng không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm được như họ” trong chị Hạnh dần thay đổi từ khi Sài Gòn thực hiện giãn cách theo Chỉ thị 16. Chị luôn đau đáu trong lòng một suy nghĩ: “Trong thời gian giãn cách, những người vô gia cư họ sẽ ở đâu, sẽ ăn gì, sẽ sống như thế nào? Chị nghĩ nhiều đến nỗi không đêm nào ngủ được, hôm nào sớm cũng là 3h sáng.”

“Sở dĩ chị trăn trở nhiều như vậy vì cách đó chừng một tuần, chị có được một khoản tiền của cậu chị (hiện ở nước ngoài và đang ung thư giai đoạn cuối), cậu nói con cứ dùng tiền đó để cho người ta ăn, vì sắp tới dân tình sẽ đói khổ rất nhiều. Cậu ở Úc nên đã trải qua những ngày giãn cách phải đóng cửa nhiều tháng trời. Lần đó chị đã dùng tiền của cậu cho, mua 300 ổ bánh mì phát cho những người vô gia cư chị gặp trên đường.” - Chị Hạnh chia sẻ về câu chuyện cùng người cậu của mình.

Tiếng cầu cứu “Cô ơi” của một cô bé hay của ngàn người cơ cực

Trong hành trình phát 300 ổ bánh mì, chị Hồng Hạnh vô tình chứng kiến những mảnh đời bất hạnh, điều này càng khiến chị thêm quyết tâm phải làm điều gì đó giúp đỡ cho họ. Chị chầm chậm tâm sự câu chuyện về một cô bé vô gia cư khiến chị suy nghĩ rất nhiều: “Khi phát bánh mì, chị đi ngang 3 mẹ con nhà nọ ngồi ở trước cửa siêu thị mà không hề nhìn thấy họ. Con bé thấy chị đi ngang, nó thét lên: “Cô ơi!”. Tiếng thét của bé như một tiếng kêu cứu. Anh bạn đi cùng chị phải vòng xe ngược lại để gửi bánh mì cho cả 3 mẹ con họ. Tiếng thét đó ám ảnh chị suốt nhiều ngày liền.”

“Người vô gia cư họ thực sự cần được giúp đỡ trực tiếp, nhanh chóng, chứ không thể chờ đợi. Vì họ làm thuê làm mướn, tiền có được ngày nào xài hết ngày đó chứ không hề có một khoản dự phòng nào”.

Cảnh người mẹ xin một phần cơm rồi xin thêm một phần cho đứa trẻ ở nhà; cảnh một chú xe ôm xin phần mình và cũng không quên xin phần cho một cụ bị liệt hai chân không đi được cách đó không xa; cảnh cụ già ngồi bới đống rác của một siêu thị tìm những quả nhãn, cọng rau còn ăn được… Tất cả những cảnh tượng đau lòng đó đã không ngừng thôi thúc chị hành động.

“Đêm trước ngày Sài Gòn thực hiện giãn cách, chị với bạn mang 100 phần cơm lam ống tre phát cho người vô gia cư. Đi dọc con đường 3/2, chị đếm cũng phải trên 100 người vô gia cư ngồi đầy lề đường, những phần cơm mang theo như muối bỏ biển. Khi phát đến phần cuối cùng mà vẫn còn quá nhiều người chưa có được cơm, họ đã khóc. Bạn chị hỏi chị, ngày mai, khi Sài Gòn giãn cách, họ sẽ sống thế nào? Câu hỏi đó lại tiếp tục ám ảnh chị.” - Chị Hạnh tâm sự.

“Nối dài vòng tay, sẽ có nhiều hơn những hoàn cảnh khó khăn sẽ được giúp đỡ”

Sau khi đã dùng hết số tiền được người cậu ở nước ngoài gửi để mua đồ cứu trợ cho những người vô gia cư, chị bắt đầu nảy ra ý tưởng “xin” sự giúp đỡ của những mạnh thường quân khác. Cái chị xin không phải là tiền mà đều là những lương thực, thực phẩm thiết yếu cho cuộc sống hằng ngày. Người cho rau, cho thịt, cho trứng, cho bánh mì. Cũng có những người giải cứu nông sản, biết được chị Hạnh xin cho bà con cũng đã sẵn lòng trợ giúp.

“Chị cũng không thống kê được số lượng lương thực đã giúp đỡ bà con nữa vì ngày nào cũng có người cho, ngày nào chị cũng đi phát. Chị có một lợi thế hơn mọi người là chị có giấy thông hành để qua các chốt thuận lợi. Chị mượn được xe bán tải của bạn chị, bạn chị cũng chạy từ thiện nên không tính tiền dầu, không tính chi phí vận chuyển, cứ có quà là lên đường thôi.”

“Như ngày 19/8, một bạn trên facebook vừa cắt 250 ký rau gửi cho chị. Chị đã gửi 100 ký cho giáo xứ Thanh Đa để các sơ phát cho bà con, 50 ký cho bếp Hội quán các bà mẹ, 50 ký cho bếp của Annie, cả 2 bếp này đều nấu cho các bác sĩ tuyến đầu. Còn 50 ký, chị mang đến cho các khu phòng trọ bị phong tỏa trên địa bàn Gò Vấp.” - Chị Hạnh vui vẻ chia sẻ về việc làm quen thuộc mỗi ngày.

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 3.

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 4.

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 5.

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 6.

Rất nhiều mạnh thường quân đã nhờ chị Hạnh gửi những món đồ tới bà con

“Khi chị giúp cho bà con bấy lâu, một ngày chị sực nhớ đến phụ huynh của bạn bè của con. Thế là chị nhắn trên group chung của lớp là chị có rau, có trứng, phụ huynh nào có nhu cầu có thể nhắn tin riêng cho chị. Không ngờ gần 10 phụ huynh nhắn tin riêng cho chị, lúc đó chị mới biết, suốt 2 tháng nay, có người sống lay lắt vì thất nghiệp, có người không dám ăn thịt nữa, và phải chuyển sang ăn trứng thay thịt, chỉ vì không còn đủ khả năng mua thịt nữa. Hỏi sâu thêm thì biết phụ huynh đó còn đang mang thai, sắp sinh, và cũng không thể biết sống những ngày sắp tới như thế nào. Thế là chị mang cho bạn ấy gạo, rau củ, trứng, và một con gà." - Có rất nhiều người khó khăn nhưng lại chẳng lỡ nói ra vì họ biết, trong thời điểm này ai cũng khó khăn, vất vả như nhau. Cái họ cần, có lẽ là một bàn tay chìa ra ứng cứu.

Tuy nhiên, trong tình hình dịch bệnh diễn biến phức tạp như hiện nay, không chỉ những người vô gia cư, người lao động nghèo cần được hỗ trợ về lương thực mà các y bác sĩ công tác nơi đầu “chiến tuyến” cũng đang rất cần sự giúp đỡ về trang thiết bị, dụng cụ y tế phục vụ công tác khám chữa bệnh:

“Khi biết Bệnh viện dã chiến 16 mới thành lập, chị có đặt vấn đề tặng bánh mì xíu mại cho các bác sĩ ăn sáng, họ có nói là bên đó họ không thiếu đồ ăn, vì các bếp từ thiện sẵn sàng cung cấp thức ăn hàng ngày cho các bác sĩ tuyến đầu. Hơn nữa cả ngày mệt mỏi, họ cũng ngại ăn uống trong điều kiện môi trường nhiều virus như thế."

"Điều họ cần là khẩu trang, đồ bảo hộ level 3, vì nếu loại thấp hơn thì dễ nhiễm, mà loại cao hơn thì quá nóng, các bác sĩ xỉu 1 tuần 2 lần. Nên họ bảo nếu được, thì cho họ xin 2 món đó, vì bệnh viện luôn luôn cần chúng. 1000 bộ bảo hộ level 3 trị giá hơn trăm triệu, mà chỉ dùng được 5 ngày là hết. Như muối bỏ biển vậy.”

“Các bác sĩ cũng cần xe đạp điện để di chuyển từ khu vực này sang khu vực khác cách xa nhau. Nếu phải đi bộ trong bộ đồ bảo hộ, dưới cái nắng gay gắt của mùa hè Sài Gòn, thì tình trạng ngất xỉu cũng thường xuyên xảy ra.”

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 7.

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 8.

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 9.

Đồ bảo hộ và những chiếc xe đạp điện được gửi tới Bệnh viện dã chiến 16

Chính từ những khó khăn trong thực tế này của các y bác sĩ mà chị Hạnh sau một thời gian kêu gọi đã quyên góp được tổng cộng 700 khẩu trang N95 cùng 505 bộ đồ bảo hộ level 3 cùng 4 chiếc xe đạp điện gửi đến Bệnh viện Dã chiến 16.

Sau mỗi lần nhận được sự giúp đỡ, chị Hạnh đều không quên viết bài “báo cáo” trên facebook cá nhân. Việc làm này một phần để minh bạch, tạo sự tin tưởng với các mạnh thường quân, một phần cũng để những người khác biết đến và lan tỏa những hành động tốt đẹp này: “Ngày càng nhiều người cũng sẽ cộng hưởng, nối dài vòng tay thì càng thêm nhiều hoàn cảnh khó khăn sẽ được giúp đỡ.”

"May mắn chị không làm công việc này một mình, mà đằng sau luôn có "lực lượng" bạn bè hùng hậu trên facebook. Họ thương Sài Gòn, và luôn muốn làm một điều gì đó cho thành phố này, thông qua việc đóng góp rất nhiều cả về tiền bạc lẫn thực phẩm dù chị không hề kêu gọi. Chị chỉ là người chuyển tất cả những tình cảm đáng trân trọng này đến cho những người thực sự cần giúp đỡ trong giai đoạn dịch bệnh. Như một chiếc cầu nối những tấm lòng với nhau, vậy thôi."

Vẫn còn đó những tiếc nuối

Khi nói về những tiếc nuối trong thời gian vừa qua, chị có kể một câu chuyện khiến chị nặng lòng mãi: “Một ngày nọ chị hay tin một người bạn của chị trên facebook bị F0. Chị nhắn tin hỏi thăm, và có nói cần hỗ trợ gì cứ nhắn chị, vì chị có giấy thông hành đi được liên quận. Bạn ấy mừng lắm, nhờ chị mua thuốc giùm rồi gửi và khu cách ly tập trung, một môi trường toàn F0. Chị đã phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều, giữa việc cứu người, với việc e ngại bị lây nhiễm. Cuối cùng cái suy nghĩ cứu người đã chiến thắng, vì chị nghĩ nếu không mang thuốc kịp cho bạn, rủi bạn có chuyện gì, thì chị sẽ ân hận cả đời. Thế là chị đi, đầy căng thẳng và sợ hãi, nhưng vẫn đi.”

Sau khi về đến nhà và thực hiện sát khuẩn xong xuôi, chị lại nhận được một tin chẳng lành từ người bạn thân nhất của mình từ thời thơ ấu - cả gia đình đều dương tính, trong đó tình trạng người mẹ là xấu nhất: “Cô bạn chị cầu cứu xem có ai quen Bệnh viện 115 không để hỏi tình hình của mẹ mình. Khi chị đọc được tin thì bạn chị đã nhận được trợ giúp rồi. Nhưng cũng có nghĩa là vì cứu người này mà chị bỏ lỡ cơ hội giúp đỡ mẹ của bạn thân mình. Đáng tiếc hơn nữa là một tuần sau, bác ấy mất. Đến giờ chị vẫn ân hận vì đã không giúp được cô bạn thân của chị trong lúc cô ấy cần sự trợ giúp nhất.”

Những nguồn động viên to lớn

Trong gia đình có mẹ già có bệnh và 3 con nhỏ, mỗi ngày ra đường đối với chị Hạnh mà nói giống như một “cuộc chiến sinh tử”. Chị chắc chắn cũng có những lo âu khi thường xuyên đến những môi trường có tỷ lệ lây nhiễm cao. “Chị rất mừng vì xung quanh có rất nhiều người làm công việc như chị, nhưng có những người đã mãi mãi nằm xuống vì bị lây nhiễm trong quá trình hoạt động thiện nguyện.”

Tuy nhiên, chị lại nhận được sự động viên rất lớn đến từ gia đình, đặc biệt là mẹ của mình.

Chị Hạnh chia sẻ: “Mẹ chị nói: “Mẹ tin con đủ hiểu biết để tự bảo vệ mình, mẹ luôn ủng hộ con hết mình. Mẹ vui vì con giúp được nhiều người, nên có chết thì mẹ cũng an lòng mà.”

Tuy vậy, chị cũng hiểu được sự nguy hiểm của loại virus này nên không hề buông lỏng cảnh giác. Hai tháng vừa qua, chị Hạnh tuyệt đối thực hiện 5K ngay cả khi ở nhà, luôn đeo khẩu trang và giữ khoảng cách với mọi người trong gia đình - những người gần gũi, yêu thương nhất.

“Chị đeo khẩu trang 24/24, luôn giữ khoảng cách với tất cả mọi người. 2 tháng nay chị không ngủ cùng con, không dám ôm con, hôn con. Có một lần, test nhanh có kết quả âm tính, chị vội vàng ôm con bé Út lúc nó đang ngủ, hôn lên lưng nó, mà thấy quặn lòng thương con vô hạn.”

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 10.

Người dân đói khổ trong đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy và những câu chuyện trong hành trình thiện nguyện của một nữ biên tập viên ở Sài Gòn - Ảnh 11.

Luôn có những động lực to lớn giúp chị Hạnh tiếp tục công việc của mình

Không chỉ nhận được sự động viên từ gia đình, trong quá trình thiện nguyện, chị còn bất ngờ nhận được những niềm vui từ những người cùng làm từ thiện, dù nhỏ thôi nhưng cũng tiếp thêm sức mạnh giúp chị có thêm động lực tiếp tục việc làm đầy ý nghĩa của mình: “Có lần đi phát bánh mì, chị cũng gặp một nhóm khác đi phát cơm. Ai cũng bịt khẩu trang kín mít, nhưng khi nhìn thấy nhau trên đường, chị hét lớn để nhóm kia nghe: "Cảm ơn nhiều nha". Bên kia cũng đáp lại: "OK, chung tay, nhé!". Có vậy thôi mà cười suốt chặng đường về. Chị rất vui vì sẽ có nhiều người vô gia cư hơn được giúp đỡ. Những người dân đói khổ giữa đại dịch, họ rất cần một bàn tay để nắm lấy.

Giống như chị Hồng Hạnh, đã đang và sẽ có rất nhiều mạnh thường quân luôn sẵn lòng giúp đỡ Sài Gòn qua “cơn bạo bệnh” bằng một tấm lòng nhiệt thành nhất. Mong rằng những cố gắng của mỗi người thời gian qua sẽ sớm được đền đáp. Sài Gòn chắc chắn sẽ mau khỏe lại thôi!

Theo Doanh nghiệp và tiếp thị


Nhận xét

Bài Đăng Mới Nhất

Recent Posts Widget

BÀI ĐĂNG PHỔ BIẾN TỪ BLOG NÀY

Đám cưới sang-xịn-mịn 46 năm trước của vị giám đốc Sài Gòn và cô nữ sinh Đà Lạt: Tình yêu bị ngăn cản, người đàn ông "vượt ải" táo bạo đến không ngờ!

  Cô tiểu thư Đà Lạt và vị giám đốc Sài Gòn Những chuyện tình yêu của ông bà , bố mẹ luôn để lại cho người ta những cảm xúc khác nhau. Mới đây, cô cháu gái Khánh Anh đăng bài chia sẻ chuyện tình yêu của ông bà mình. Ông cô là Đình Ân sinh năm 1944, bà tên Hồng Ân, sinh năm 1956. Ông bà cô hiện sống tại quận 12, TP Hồ Chí Minh. Đến bây giờ, ông bà Khánh Anh kết hôn được 46 năm. Họ quen nhau khi bà Khánh Anh từ Đà Lạt lên Sài Gòn học lớp 12. “Từ bé đến lớn bà sống ở Đà Lạt. Khi lên Sài Gòn, bà học trường New London School. Lúc đó có một thầy giáo rất mê bà. Bà sợ quá nên chuyển trường mới. Lúc này bà mới 17 tuổi. Qua trường mới, bà lại gặp một người mê bà hơn cả thầy giáo cũ ”, Khánh Anh kể. Hồi đó, ông cô làm giám đốc một công ty địa ốc ngay cạnh trường của bà. Mấy lần gặp ở cổng trường, ông thích luôn cô gái Đà Lạt xinh đẹp và duyên dáng. Suốt 6 tháng trời tiếp đó, ngày nào ông cũng đứng ở cổng trường để nhìn bà tan học. “Gia đình bà hồi đó khó lắm. Đi học bà có người đưa đón vì bà là

TP.HCM: Người dân xếp hàng dài, chờ 1 tiếng đồng hồ để mua 11 triệu tiền bánh trung thu

Hàng chục người xếp hàng dài trước các tiệm bánh trung thu ít ỏi mở cửa tại TP.HCM. Công an phải liên tục nhắc nhở, nhân viên phát loa đề nghị đảm bảo giữ đúng khoảng cách để phòng chống dịch Covid-19. Chỉ còn 1 tuần nữa là đến Rằm tháng 8, với tình trạng hầu hết cửa tiệm bánh trung thu đóng cửa tại TP.HCM nên nhiều người dân đã tập trung đông đúc từ sớm tại tiệm bánh truyền thống Như Lan (Hai Bà Trưng Q.3). Vào lúc cao điểm, hàng chục khách phải đổ ra cả vỉa hè đứng đợi, nhân viên liên tục phát loa để đảm bảo giữ khoảng cách. Theo đó, mỗi người dân sẽ được phát phiếu ghi loại bánh, số lượng và bỏ lại trong giá đựng để chờ đến lượt. Ngoài ra, nhằm hỗ trợ cho người dân không thể đến trực tiếp, tiệm bánh Như Lan còn chia luồng để đội ngũ shipper và bộ đội có thể đi chợ hộ. Người dân xếp hàng dài, đợi 1 tiếng đồng hồ để mua bánh Trung thu. Chờ gần 1 tiếng đồ hồ mới mua được 11 triệu đồng tiền bánh, anh Hoàng Phúc chia sẻ:   "Bởi vì mình mua nhiều nên người ta có soạn lâu hơn rất nhiề

‘Phù thủy’ của những chiếc áo trăm triệu duy nhất

‘Phù thủy’ của những chiếc áo trăm triệu duy nhất Việt Nam: Áo vua mặc thế nào tôi thêu đúng như thế, chuẩn đến từng milimet Nghệ nhân nhân dân Vũ Văn Giỏi (SN 1969, làng Đông Cứu, xã Dũng Tiến, huyện Thường Tín, Hà Nội) hiện là người duy nhất ở Việt Nam giữ hồn cốt nghệ thuật thêu cung đình, thông qua ông trực tiếp tạo nên những sản phẩm vô giá, phục dựng hình hài trang phục của vua, quan, của nếp sống người Việt xưa. Được gọi bằng những mỹ từ như “phù thủy”, “cánh chim đầu đàn” của nghề thêu cung đình, nhưng cái ông quan tâm nhất luôn là chất lượng sản phẩm – mà chất lượng là “không chỉ đẹp, phải chuẩn đúng như người xưa đã làm”. - Nghe nói anh có những chiếc áo thêu cung đình giá rất cao, lên tới cả tỷ đồng? Nghệ nhân Vũ Văn Giỏi:  Chuyện đó không có đâu! Nhưng nói thật, để tính được giá làm ra cái áo thêu cung đình thì chính tôi còn không biết ấy. Tôi thường làm theo đơn đặt hàng. Người ta cứ tạm ứng 5-10 triệu, 10-20 triệu tiền công thợ từng đợt. Vì đơn đặt hàng lớn, cứ cái nọ gối

Hàng trăm người Sài Gòn chen chúc xếp hàng chờ mua bánh Trung thu giữa lúc giãn cách

  Hàng trăm người rồng rắn vào xếp hàng chờ mua bánh trung thu Như Lan khiến các nhân viên phải liên tục phát loa đề nghị giãn cách khi tình hình dịch bệnh tại TP.HCM vẫn còn diễn biến phức tạp. Chỉ còn chưa đầy 1 tuần nữa là đến Rằm tháng tám âm lịch - tức Tết Trung thu. Năm nay với người dân Việt Nam nói chung và TP.HCM nói riêng có lẽ là một mùa Trung thu chưa từng xuất hiện trong lịch sử khi cả nước đang bị đại dịch COVID-19 hoành hành. Vì vẫn đang trong thời gian siết chặt giãn cách theo Chỉ thị 16 của Thủ tướng Chính phủ nên cảnh tượng các hàng bánh trung thu được dựng san sát những mặt đường lớn quen thuộc mỗi năm đã không xuất hiện. Thay vào đó là các chốt kiểm soát dịch, rào chắn cách ly... Chiều 21/9 trời sắp mưa nhưng khách đến mua bánh trung thu Như Lan vẫn rất đông. Tuy nhiên từ ngày 8/9, TP.HCM đã có văn bản cho phép các dịch vụ kinh doanh ăn uống được bán mang về trở lại trên cơ sở tuân thủ chặt chẽ các quy định phòng chống dịch. Cửa hàng bánh trung thu Như Lan (quận 1)

FPT xây trường nuôi dạy 1.000 em nhỏ mồ côi do Covid-19

vnexpress  (Ảnh: Tuấn Vũ) Chưa đầy 24 giờ từ khi có ý tưởng, ông Trương Gia Bình quyết định FPT mở trường nuôi dạy 1.000 trẻ nhỏ mất cha mẹ bởi dịch Covid-19 đến khi khôn lớn. Sau thống kê hàng nghìn trẻ em mồ côi do dịch bệnh, ngày 16/9, Chủ tịch HĐQT FPT Trương Gia Bình công bố thành lập trường và chu cấp toàn bộ việc nuôi dưỡng, đào tạo 1.000 em nhỏ mất cha, mẹ vì Covid-19. Trao đổi với  VnExpress , ông Trương Gia Bình cho biết việc thành lập trường phần nào được lấy ý tưởng từ thời thơ ấu của bản thân. Ông Trương Gia Bình, Chủ tịch HĐQT Tập đoàn FPT trong buổi phỏng vấn với VnExpress. - Lý do nào đằng sau việc FPT công bố mở trường cho các em nhỏ mất cha mẹ do dịch bệnh? - Dịch Covid-19 đang gây ra nhiều tang thương và xáo trộn cho đất nước. Hàng nghìn người chết, hàng chục nghìn doanh nghiệp đóng cửa, hàng triệu người lao động mất việc. Đau thương hơn nữa là hàng nghìn em nhỏ mất cha, mất mẹ. Với vai trò tập đoàn lớn hàng đầu, FPT muốn nhận các em, giúp đỡ các em trưởng thành, trở

Giữ gìn sự tâm huyết, trách nhiệm, sự trong sáng của giáo dục

  Xúc động bài phát biểu của Chủ tịch UBND tỉnh Vĩnh Phúc: Thầy cô phải thực sự trong sáng mới dạy được những công dân trong sáng Ảnh: Cổng thông tin điện tử Sở giáo dục và đào tạo Vĩnh Phúc. 1. Giáo dục mầm non phải giữ được sự hồn nhiên cho lớp thế hệ công dân tương lai Chúng tôi nghĩ, giáo dục phải là môi trường đòi hỏi những nguyên tắc căn bản, những kiến thức nền, những chuẩn mực, gọi là “khuôn vàng thước ngọc”. Giáo dục cần sự ổn định, thế nhưng thực tiễn lại đòi hỏi chúng ta phải đổi mới liên tục, vậy thì vấn đề ở đây đặt ra là đổi mới thế nào để vừa đáp ứng được nguyên tắc, chuẩn mực của nghề, mà cũng đáp ứng được yêu cầu đổi mới của ngành, của xã hội? Bác Hồ nói về giáo dục đã căn dặn:  "Dạy mẫu giáo trước tiên phải dạy giữ mãi sự hồn nhiên cho các cháu".  Chúng tôi cho ý của Bác như là tuyên ngôn của ngành Giáo dục mầm non. Các cô giáo phải làm sao để gìn giữ, duy trì sự hồn nhiên của lớp thế hệ công dân của chúng ta trong tương lai? – Đó là những vấn đề chúng ta ph

Là đại gia có tiếng showbiz, những bữa ăn của Quang Lê cũng vô cùng sang chảnh

Xỉu ngang với độ giàu có của Quang Lê: Ở biệt thự dát vàng giá trăm tỷ, ăn tôm hùm, mạnh tay vung tiền mua sắm rồi vứt xó Là một ca sĩ nổi tiếng với mức cát-xê khủng, Quang Lê có cuộc sống sung túc và giàu có. Quang Lê đã trở về Mỹ sau thời gian dài mắc kẹt lại Việt Nam do dịch bệnh. Nam ca sĩ hiện cùng gia đình sinh sống tại căn nhà sân vườn vô cùng rộng rãi và thoải mái. Sau nhiều năm hoạt động chăm chỉ trong showbiz, Quang Lê đã có trong tay khối tài sản khổng lồ. Dân tình không ít lần ngỡ ngàng trước gia tài khủng của nam ca sĩ. Trong đó phải kể đến những căn biệt thự xa hoa, dàn xe sang, vô vàn đồ dùng hàng hiệu. Không chỉ sở hữu căn nhà vườn rộng rãi bên Mỹ, Quang Lê còn có căn biệt thự xa hoa giá trị lên tới trăm tỷ đồng ở TP.HCM. Khán giả cũng có dịp thấy không gian sống của Quang Lê tại xứ cờ hoa trong video đăng tải trên kênh YouTube cá nhân. Tuy không giới thiệu kỹ càng nhưng qua một số cảnh quay, khán giả vẫn thấy được đó là căn nhà rộng rãi, bày biện nội thất theo lối cổ t

Đầu hè đến Bảo Lộc ngắm phượng hồng xôn xao góc phố

Phượng hồng nhìn từ trên cao - Ảnh: NGUYỄN HIỆP Từ TP Bảo Lộc đến Đà Lạt là không gian của hoa phượng. Mỗi năm có đến 4 mùa hoa phượng với màu sắc khác nhau. Phượng tím có nhiều ở Đà Lạt; phượng vàng chủ yếu ở huyện Di Linh; phượng đỏ hầu như ở huyện nào cũng nhiều, trừ Đà Lạt; phượng hồng có nhiều ở TP Bảo Lộc và huyện Bảo Lâm. Phượng hồng, cùng với phượng vàng và phượng tím, khá đặc biệt khi ít nơi trồng. Phượng tím có thể xem là loài phượng đặc trưng của Đà Lạt thì phượng hồng là loài phượng đặc trưng của Bảo Lộc và vùng phía nam Lâm Đồng. Mỗi năm, khi học sinh bắt đầu nghỉ hè, những đợt mưa ồ ạt đầu mùa vừa dứt thì phượng hồng nở khắp khu vực trung tâm TP Bảo Lộc. Phượng hồng nhìn từ trên cao - Ảnh: NGUYỄN HIỆP Phượng hồng có thân to như phượng đỏ đã phổ biến ở Việt Nam. Có nhiều ý kiến cho rằng đây là cây ngoại lai, tuy nhiên các cơ quan nông nghiệp tại Lâm Đồng chưa có ghi nhận nào về việc xuất hiện phượng hồng tại phía nam Lâm Đồng.  Những người sống lâu năm tại TP Bảo Lộc cho b

Ăn vặt thả ga, nhậu lai rai cả ngày không hết món ngon ở Phan Thiết

   Không chỉ có những đồi cát trắng, những cung đường ven biển đẹp nhất Việt Nam, đến Bình Thuận nếu chưa thưởng thức hết các món ngon ở Phan Thiết chắc chắn bạn sẽ còn phải quay lại đây nhiều lần. Bánh căn ở Phan Thiết được bán cả ngày. Loại bánh này được làm từ bột gạo, đổ vào khuôn đất và nướng đến khi căng phồng. Trong ảnh là một quán bánh căn bán về đêm trên đường phố Phan Thiết - Ảnh: HÀ MẠNH Cách TP.HCM khoảng 210km, thành phố biển Phan Thiết hấp dẫn du khách bởi: biển xanh, cát trắng, nắng vàng; với nhiều địa điểm đẹp như: đồi cát Bàu Trắng, suối Tiên, bãi đá Ông Địa hay làng chài Mũi Né… Đây cũng chính là nơi sẽ khiến bạn "ngỡ ngàng" với nền ẩm thực phong phú. Các  món ngon ở Phan Thiết  có thể kể đến như: mực một nắng kiểu Phan Thiết, răng mực chiên, chả răng mực, mì Quảng vịt, bánh căn, chả cuốn cá trích, bánh flan, lẩu thả… Mỗi món ngon ở đây sẽ mang đến cho du khách những trải nghiệm khó quên không chỉ vì hương vị đặc biệt, mà còn bởi tấm lòng mến khách của người

Đạp lòng vòng Nam Cát Tiên - Ka Tường - Tà Năng - Phan Dũng

  Đạp lòng vòng Nam Cát Tiên - Ka Tường - Tà Năng - Phan Dũng Tour này mình đi khá dài, bắt đầu từ Sài Gòn, đi Nam Cát Tiên, vòng lên Đạ Tẻ, rồi lại lên Di Linh offroad vào Kala, Ka Tường, xong lại ra Lương Sơn vòng lên Đà Loan rồi lại offroad và Tà Năng qua Phan Dũng rồi đón xe về Thật ra plan lúc đầu là ko có đoạn Nam Cát Tiên, Đạ Tẻ, mà tính lên Đà Lạt chơi vài ngày cùng bạn trai cũ, nhưng thằng Chì con mình nó đòi đi Nam Cát Tiên, nên thôi dẫn nó đi, nó lại rủ thêm bé L, bé L lại rủ thêm thằng em nó là thằng T, rồi sau lại có thêm bé N và bạn nó là H, nói chung là đẻ ra tè le Như thường lệ, lần nào trước khi đi cũng bận bù đầu, nên tối trước khi đi mới ngồi setup xe, tour này có 4 ngày liên tục là offroad, và 2 đêm ngủ trong rừng, nên mình setup đem theo đầy đủ đồ ( chi tiết setup coi ở  http://batshop.vn/blogs/news/chia-se-kinh-nghiem-setup-bikepacking-ver-2020 ) Chia sẻ kinh nghiệm setup bikepacking ver 2020 Chia sẻ kinh nghiệm setup bikepacking ver 2020 Sau 5 năm chơi xe đạp, tr